Một hôm vào năm tôi 29 tuổi, tôi thức giấc lúc nửa đêm với cảm giác cực kỳ kinh hãi.Chỉ ngắm nhìn thôi, chứ đừng lý giải.Họ sai lầm nếu như từ sự kiện này họ hình hành cảm nhận về cái tôi và do đó cầm tù bản thân vào cái định kiến cố chấp vai trò nạn nhân tập thể này.hãy cảm nhận trường năng lượng nội tại của bạn.Chúng ta sẽ tìm hiểu tất cả những điều đó chi tiết hơn say này.Nếu bạn muốn nhận lấy trách nhiệm đối với đời mình, bạn phải chọn một trong ba giải pháp ấy, và phải chọn ngay bây giờ.Trên thực tế, tình trạng sâu lắng này không hề có chỗ tận cùng.Vì vậy, quan sát các xúc cảm cũng quan trọng không kém so với quan sát các ý nghĩ sao?Nếu bạn muốn nhận lấy trách nhiệm đối với đời mình, bạn phải chọn một trong ba giải pháp ấy, và phải chọn ngay bây giờ.Hầu hết, mọi người đều yêu thương cái bi kịch cuộc đời của riêng họ.
